Posts

Bluemoon

Image
Khi em đem tim mình phơi dưới màn đêm. Liệu rằng màn đêm có thực sự là u tối. Vào ngày trăng xanh, khi gạt hết những đám mây mờ là toàn bộ mặt đất hiển lộ ra dưới ánh trăng. Ánh sáng trăng xanh và lạnh, tưới tắm cho vạn vật bằng nguồn năng lượng tĩnh mịch êm dịu của trăng. Trái tim phơi dưới trăng, liệu có lạnh dần mà ngừng đập hay nó buộc phải lựa chọn trở thành băng giá.. vì sao em cứ muốn có một câu trả lời!

10 năm rung động

Image
Mười năm trôi qua kể từ ngày bỏ blog này sang một bên. Hôm nay xem lại thấy cô bé ngày nào chất chứa, khao khát và ngô nghê, lời lẽ cụt lủn không giãi bày được hết. Những rót nước mắt mười năm ấy, và những giọt nước mắt mười năm gần đây - thật chẳng giống nhau mà lại là một. Tôi thấy tôi là một Rồi tôi thấy tôi là những mảng vỡ vụn tách rời, những phân mảnh linh hồn, những mảng tối tắc nghẽn từ những kiếp nào vẫn đang lặng lẽ đi theo. Và tôi lại cố thấy mình là một. Hội tụ - phân mảnh rồi lại hợp nhất, phải chăng kiếp người - kiếp của tôi là để trải nghiệm những điều này, như hình Torus vẫn luôn ám ảnh tôi, là hình tôi thấy về chính mình, về trái đất, về không gian thời gian về vũ trụ và về cái Không nào đó tôi chưa biết... Những cái draft cụt ngủn chính là lời tôi, không phải lúc đó, thì cũng là lúc này. Tôi đã viết trong ngày sinh nhật đầu tiên sau khi lập gia đình " Ngày sinh là ngày chết ", và tôi được chết nhiều lần, những lần đau đớn, những lần bừng tỉnh.  Cảm ơn những

...

Image
[Điệu valse nơi tâm bão Hoa marguerite vàng mắt sợ Em lảo đảo một giọng phong cầm Chủ âm đã chết từ lâu Những viên đường đã chết từ lâu Je t'aime.] Quốc Bảo - Những ghi chép vụn

afraid of losing you.. again!

Image
Một bức thư viết cho em mà chưa bao giờ được gửi, kẹp trong quyển sổ bìa da màu đen. Mỗi lần bắt gặp lại đem ra đọc lại, lại nhớ một thời đã yêu em và lo lắng cho em nhiều như thế.. Vậy mà chưa từng ngồi lại bên em. Buông tay đã từ rất lâu,,, mà vẫn yêu em vẹn nguyên như thế. . Liệu em có đành quay về với tôi?

Ngủ hay mơ?!

Image
.. những kẻ tham ngủ, thường chẳng biết thế nào là mơ.. có một kẻ đang xa lạ với chính mình, nghèo đói đến độ thiếu thốn cả một giấc mơ.. lôi một giấc mơ rất cũ ra gặm, vì kẻ đó chẳng thể để mình đói lòng. hài! LUNDI, OCTOBRE 08, 2007 những giấc mơ là những điều mà ta mong mỏi có được.. ngay lúc này đây.. khi ta biết rằng có những việc không thể xảy ra.. có những đám mây luẩn quẩn quanh ta.. ta nhìn thấy nó, ngửi thấy nó, cảm thấy nó đang hiện hữu đâu đây.. nhưng ta không thể, không thể chạm được.. không có cảm giác ở tay.. không nhìn thấy ở mắt..không nghe thấy ở tai .. chỉ là kí ức.. kí ức.. hiện tại chỉ là giấc mơ.. giấc mơ.. những giấc mơ.. đưa ta đến vùng đất nơi mọi cảm giác, hình ảnh, âm thanh đều là thật... uh nhưng sự thật thì vẫn cứ là sự thật.. biết rằng những ước mơ ta đã chọn, người ta đã gửi gắm yêu thương..chưa thực sự thuộc về ta.. .. trong sự thật hỗn loạn này.. ta chẳng lấy gì làm hoang mang.. vì ta biết.. đâu là cách để biến những ước mơ đó thành sự thật..

nói với em

Image
. . . tháo tung chiếc khăn len sầu muộn và bắt đầu lại những mũi len màu xanh của cây thông mùa đông màu đỏ của lão già to béo và trải dài màu tuyết phả hơi lạnh cóng tay em .. những ngón tay màu đen óng.. ngón tay đâu biết sầu! màu wasabi cay hơn sống mũi em.. khi em gặp anh màu muối nhạt nhòa.. chìm trong màu của biển những màu xưa cũ được bao nhiêu? xù xì, chóe lọe, cọc cạch.. chẳng thể làm ngơ khi ngắm những dải màu. Những đoạn len để dành.. còn lại từ những chiếc khăn len hạnh phúc .. em đan dài thêm khăn len sầu muộn của em. dài cho đến khi em tìm được màu Hoang Đường.. Tags: | Edit Tags Sunday December 28, 2008 - 10:34pm (ICT) Edit | Delete Previous Post: tout.. Comments (4 total) Post a Comment S. NG… Offline IM Ban Linh sao the? Doc thaay buon buon la!

tout..

Image
*photo: onihammie Tout est fini.. La fin, ça n’est pas de la dernière, mais le commencement de tout le chose miraculeux.. Quand.. peux trouver la fin du fin..? Je n’oublier pas.. n’importe qui.. Tout le monde, j’y pense.. toute la minute Heureuse ou malheureuse.. Qu’en est-il de cela? Je n’ai que un tableau, peint à mon état d’âme Je ne le finis.. alors que j’ai tout la couleur de la vie Cette couleur là a caché l’autre.. En fait changeant tourjours Mais Aucun pinceau ..est perdu.. … Envoie à la fille.. qui est toujour folle amoureuse de quelqu’un Comme c’est aimable à tu.. Chuchote les paroles que tu veux dire.. à seulement le tournesol Il va les garder.. et se brûler sous le soleil Je t’aime