đi ngang qua nhà Quốc Bảo, dừng lại ngó nghiêng..
khi những lời gió trăng không còn,
ta sẽ về thắp hương tình son,
Tôi yêu cái Bình Yên không bao giờ lặng, trong từng khúc hát của anh...những cơn yêu tràn lên rồi tan mất
.. nhạt.. nhớ..hết.
cứ thế cứ thế,nhạc anh cứ trôi và tôi thì cứ lớn..
đầy cảm tính.
ta sẽ về thắp hương tình son,
Tôi yêu cái Bình Yên không bao giờ lặng, trong từng khúc hát của anh...những cơn yêu tràn lên rồi tan mất
.. nhạt.. nhớ..hết.
cứ thế cứ thế,nhạc anh cứ trôi và tôi thì cứ lớn..
đầy cảm tính.
Comments
(1 total) Post a CommentNhững chiếc mặt nạ cũ vẫn vẹn nguyên sau bao tháng năm bụi phủ kín mờ, thử khoác nó lên và đi ra phố, vẫn thấy tiếng chân người gõ nhịp vang vang
Những mặt nạ mới sau này, mới nhìn đã thấy người mang nó tâm không an, lòng không lặng, nên mặt người méo mó dị hình
Vẫn biết thế gian cuồng quay, người đời thì muôn hình vạn trạng, vẫn cố bấu víu cái gọi là quá khứ
Trong nhịp điệu này, tôi và anh đã lệch nhịp mất rồi.
Sunday July 27, 2008 - 12:36pm (ICT) Remove Comment
Comments
Post a Comment